Tiết trời cuối năm với từng cơn gió đùa tràn, chút đông nhẹ còn vương lại của mùa trở mình mơn man, nắng cũng thôi gắt những cơn hanh hao, bụi bặm… Ngày vẫn là ngày, nhưng ngày bỗng vui hơn, vì là những ngày giáp tết.Cũng là ngày, là nắng, là gió,là những dòng người qua lại…, nhưng tất cả như là giao ước của đất trời và của lòng người khi mùa xuân về, cái nắng, cái gió của sự chuyển giao đất trời vào xuân như dịu dàng, mơn man hơn và làm lòng người bâng khuâng, nghe xuân thật gần.
Những mầm xanh vươn vai trở dậy, những chồi nụ cựa mình bung nở, đường phố giăng giăng ngập tràn trong những sắc hoa lung linh. Vẫn là con đường thân quen, góc phố thân quen, nhưng khi sắc hoa tràn ngập trên các ngã đường thì
con đường trở nên đẹp hẳn lên, lung linh hơn, không khí tết như ngập tràn hơn. Đó cũng là lúc sự hối hả, tất bật của những ngày Tết cổ truyền quay những vòng gấp gáp theo nhịp thở của thời gian khi xuân chạm ngõ… Không khí nao nức chờ đón Tết cũng chộn rộn hơn. Những dòng người trên phố lại tấp nập hơn.Nhiều gia đình dạo chợ hoa để chọn mua về những chậu hoa ưng ý để đón Tết, đó cũng là lộc xuân trong năm mới với nhiều hy vọng tốt đẹp. Mọi người, mọi nhà trang hoàng nhà cửa, tất bật làm những món ăn mang hương vị tết. Ngày nối tiếp ngày, cứ bộn bề công việc nối tiếp công việc, hối hả hoàn tất những gì còn dang dở nhưng lòng luôn tràn ngập niềm hân hoan. Hơi xuân lướt nhẹ qua từng con phố, khẽ khàng trên những con đường, hòa vào dòng người hối hả một cách chậm rãi để người người cảm nhận mùa Xuân đang về.
Mỗi sớm mai thức giấc, ta bâng khuâng đếm ngược thời gian. Còn hai mươi, mười chín, mười tám ngày… là tết rồi. Lại một mùa xuân nữa đang về bên thềm, mùa xuân muôn thuở vẫn là mùa sum họp, vui vầy trong mọi gia đình, sau những tháng ngày lo toan với cuộc sống mưu sinh, là niềm hân hoan được “trở về” với cội nguồn yêu thương của những người con xa xứ. Khúc hát đón xuân lại vang lên tự góc phố nào. Mùa xuân thật tươi mới, mang đến cho ta những điều tốt đẹp, rạng ngời.
Vòng thời gian đang quay gấp gáp những nhịp cuối cùng, lòng thấy bình yên và yêu đời quá đỗi, ta khẽ cười, chào mùa xuân…
Bằng Lăng